Lâu rồi mình không viết blog lại, có lẽ đây là cơ hội giúp mình có nhiều thời gian hơn để trở về viết lách. Trong bài viết này, mình sẽ giải đáp toàn bộ thắc mắc về cuộc sống trong Khu Cách Ly Tập Trung 14 ngày, bệnh viện dã chiến Củ Chi. Mình mong muốn sau khi đọc xong bài viết này, bạn sẽ có cái nhìn toàn cảnh, và không sợ khi phải đi cách ly, vì được đi cách ly là một điều may mắn….
Đoàn mình từ Ukraine về Việt Nam, quá cảnh ở Istanbul theo chuyến bay TK0162, về đến Việt Nam tầm 17h ngày 14/3/2020. Sau 14 ngày công tác ở Ukraine, mình thèm đồ ăn Việt vô cùng, chỉ mong sao được về nhà đi ăn thoả thích. Ấy vậy mà đời không như mơ, tình hình dịch bệnh căng thẳng nên nhà nước chỉ thị toàn bộ chuyến bay từ Châu Âu đều phải đi cách ly 2 tuần. Đồng thời, trong chuyến đi của mình có một ca có triệu chứng ho đẩy đi bệnh viện nhiệt đới ngay, toàn bộ thành viên trong chuyến bay đều đi cách ly tập trung hết. Và nhật ký cuộc sống trong khu cách ly Củ Chi cũng bắt đầu từ đó.

Ở sân bay thời điểm đó hơi lộn xộn, có nhiều đoàn học sinh du học từ Hà Lan, từ Hàn Quốc đổ về, cũng đang đợi cách ly tập trung 2 tuần. Có những bạn nước ngoài thì đang loay hoay vì không biết nên vào Việt Nam rồi cách ly hay là nên bay về nước. Tụi mình được phát nước, ngồi ở một khu vực riêng và ngồi chờ. Mọi người ở đây dễ thương lắm, ai cũng nhỏ nhẹ, hướng dẫn tận tình, chỉ có điều mình đói lắm lắm vì chặng bay dài và cũng chưa ăn được gì nhiều….
21h hơn, tụi mình được phân về khu cách ly ở Củ Chi, HCM. Ban đầu, mấy chú nói cho đoàn cách ly ở Q12, cũng đang mừng vì trung tâm, ai dè bị chuyển xuống cách ly ở Chủ Chi. Có lẽ do hết chỗ, nên ban tổ chức quyết định cho xuống Củ Chi. Theo mình được biết thì có nhiều chỗ lắm, ở quận 12, ở quân khu 7, bệnh viện dã chiến Củ Chi…Tuỳ thuộc vào tình hình hiện tại để bố trí chỗ cách ly tập trung cho mọi người.

22h, đoàn mình tới khu cách ly: bệnh viện dã chiến Củ Chi, HCM
Bác sĩ và các chú bộ đội tới đón tụi mình, phụ xách hành lý, dẫn tới phòng…Thương lắm. Về hành lý, Hành lý nào muốn gửi lại để người nhà lên lấy thì để riêng, sẽ được phun khử trùng, rồi hôm sau người thân lên lấy. Còn khi đã mang hành lý vào phòng rồi, thì sẽ không được gửi về cho người thân, đợi ra rồi mang theo luôn.hihi
Ngày đầu ở khu cách ly Củ Chi như thế nào?
Ban đầu cũng lo, không biết trong đó như thế nào, chỗ ở có rộng không? Rồi lỡ ai đó có bệnh, lây cho mình thì sao…Ôi, bao nhiêu câu hỏi cứ quẩn quanh. Nhưng mà, vô đây rồi mới thấy, thoải mái lắm, cứ như hồi xưa đi học quân sự, nhưng rộng rãi và thoải mái hơn nhiều. Mọi người ân cần, nhẹ nhàng, được chăm sóc kỹ hơn ở khách sạn 5*. Ngày đầu được lấy dịch ở mũi và ở miệng để đi xét nghiệm, được phát tất cả các vật dụng cần thiết: chăn, chiếu, mùng, mền, bàn chải đánh răng, dép…Vô cùng đầy đủ.
Phòng ở khu cách ly ra sao, có chật không?
Với mình, phòng ốc không chê vào đâu được, phòng có nhiều cửa sổ, thoáng mát, rộng rãi, sạch sẽ. Phòng mình ở có 4 giường, mỗi người một giường riêng biệt, cách xa nhau. Ai làm việc nấy, không va đụng gì cả, nên yêm tâm về chỗ ở để cách ly hen.
Đồ ăn ở khu cách ly như thế nào?
Được ăn đồ Việt là hạnh phúc rồi các bạn ạ, mình nhớ đồ ăn Việt tha thiết sau chuyến đi công tác 14 ngày. Vào đây, ngày 3 bữa: sáng là món nước như phở, bún, hủ tiếu, bánh canh…trưa và tối là cơm, đổi món liên tục, ngon lắm. Ngoài ra, còn có trái cây đi kèm, có khăn ướt, ớt…full combo như đi ăn tiệm, mỗi lần ăn xong đều cảm thấy vô cùng cảm ơn nhà nước. hihi.

Chăm sóc sức khoẻ ở khu cách ly?
Nhà nước mình chăm kỹ lắm, ngày đầu tới, tụi mình được lấy dịch ở mũi và miệng để đi xét nghiệm. Những ngày sau đó, mỗi ngày bác sĩ tới hai lần để đo nhiệt độ, sáng một lần, tối một lần. Bác sĩ nhỏ nhẹ, dễ thương, dặn dò kỹ lưỡng từng tí một. Ở đây có cái sân rộng lắm, mọi người sáng tập thể dục, chiều tập thể dục để nâng cao sức khoẻ: chơi cầu, đi bộ, tập yoga, đánh banh…đủ cả.

Còn nhà vệ sinh ở khu cách ly, có ghê không?
Ở chỗ mình ở, nhà vệ sinh chung cho nam nữ chứ không có nhà vệ sinh riêng. Sạch sẽ, gọn là cái mình thấy, đa phần mọi người đều ý thức. Nên đừng lo về khâu này hen. Rồi đồ mình tắm xong, mình tự giặt tay, có chỗ phơi đồ siêu rộng, trời thì nắng to nên 100% là khô đồ trong ngày. Mang tầm 4 hoặc 5 bộ đồ mua hè là vô tư cho 2 tuần cách ly tập trung.

Ở khu cách ly tập trung, mình sẽ làm gì?
Nhà nước và các chú bộ đội chăm hết rồi, việc còn lại là bạn giữ gìn vệ sinh chung và tập trung rèn luyệ mình thôi à. Nếu công việc của bạn là trên Internet như mình, thì làm ở đây vô tư hen. Ngày trong tuần mình vẫn làm việc bình thường. Cuối tuần thì được nghỉ. Rồi mình có nhiều thời gian rảnh hơn: mình đọc sách, tập thể dục, nghe và học tiếng anh, đọc thêm nhiều kiến thức mới, đánh đàn, hát ca, viết blog, làm video….
Trời, đúng là một cơ hội tuyệt vời để mình làm quá trời việc, là khoảng thời gian mình relax và update bản thân. Tuyệt lắm các bạn

Hôm nay là ngày thứ 7 mình ở đây rồi, nhanh thật. Mình thương nhất là các chú bộ đội, sáng dậy sớm quét sân, quét nhà, lau nhà. Sáng trưa chiều tối đi phát cơm cho từng phòng, dọn vệ sinh xung quanh. Rồi có ai gửi đồ vào lại xách đồ từ cổng vào gửi cho từng phòng. Xin cái gì cũng cho, mang nước, mang khẩu trang, thậm chí là ngày đầu mình tới không có gì ăn, còn pha mì tôm cho cả đoàn mình. Siêu siêu dễ thương luôn ấy. Lần đầu được tiếp xúc với mấy chú bộ đội, thấy sao mà đáng yêu ghê luôn.
Rồi tới các y bác sĩ, ân cần, nhẹ nhàng hướng dẫn, từ cách đeo khẩu trang, tới việc nên cách ly như thế nào, rồi mỗi ngày tới thăm 2 lần để khám và đo nhiệt độ….sao mà thân thương thế.
Khi nghĩ tới khu cách ly tập trung, có người sợ cách ly, sợ khổ, sợ dơ, sợ bị lây bệnh….Nhưng mà hoàn toàn ngược lại nhé các bạn. Ở đây như đi nghỉ dưỡng, rồi bạn sẽ thấy nhà nước Việt Nam chăm lo cho người dân tốt như thế nào, đúng nghĩa là từng li từng tí một luôn. Từ miếng ăn, giấc ngủ, đến sức khoẻ, đến những điều nhỏ nhất như vật dụng cá nhân, khẩu trang…
Thú thật, vào đây, mình mới cảm thấy yêu đất nước mình nhiều biết bao nhiêu. Đại dịch đi qua ảnh hưởng tới kinh tế, thiệt hại vô cùng nặng nề, nước mình còn nghèo nhưng quyết chung tay cùng nhau chống dịch. Từ trung ương đến địa phương phối hợp nhịp nhàng và không để ai bị bỏ lại phía sau. Mình cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi là một người con đất Việt, và mình nợ tổ quốc nhiều điều…Cám ơn các chú bộ đội, cám ơn các y bác sĩ và cám ơn tổ quốc. Mãi yêu!
Hy vọng bài chia sẻ của mình giúp các bạn giải đáp toàn bộ thắc mắc về cuộc sống trong Khu Cách Ly Tập Trung 14 ngày. Mình có làm video về ngày đầu tụi mình tới khu cách ly tập trung ở Củ Chi, các bạn có thể xem video này để hiểu hơn về cuộc sống của mình trong này. Và nhấn vào nút “Đăng Ký Kênh” để theo dõi thêm nhiều video khác ngen: Xem VIDEO